Một Chuyến Đi Cruise Trên Tàu
Carnival/Paradise.
Huỳnh Chiếu Đẳng (huy017@gmail.com)
Có một số bằng
hữu biết tôi vừa đi chơi bằng tàu biển
(cruise) mới về nên đề nghị tôi viết một
bản tường tŕnh ngắn về chuyến đi nầy. Hy vọng bài viết
ngắn nầy giúp được phần nào cho quí bạn
sắp lên đường đi du lịch bằng tàu biển.
Tôi nghĩ tới đâu “quánh máy” tới đó
nên có lủng củng th́ xin quí bạn cười trừ.
V́ bài nầy có tính cách hướng dẫn nên
có khi tôi vào chi tiết một chút để quí bạn sắp
đi cruise lần đầu có ư niệm và tránh được
những trục trặc mất vui.
Chắc có bạn
nghĩ rằng đi chơi như vậy có lẽ tốn
tiền lắm. Thưa không đâu, nhóm của tôi đi vừa rồi
gầm có 12 người, ai cũng cho như vậy là quá rẻ.
Chuyện nầy sẽ nói sau
I. Chuẩn Bị
Xin bắt đầu
từ đầu. Một hôm tôi lục t́m Internet, t́nh cờ
tôi thấy có một chuyến đi xuống vùng
Mua vé xong quí bạn
in ra một trang có số reservation, đó là vé lên tàu. Có khi hăng
cruise gởi về quí bạn một tập lớn vé tàu cùng
lời căn dặn cần thiết. Điều quan trọng
nhất là quí bạn phải có passport để xuống bến
khi trở về Mỹ. Tại bến tàu có bải đậu
xe rộng, tính $12 một ngày, đậu suốt thời
gian đi tàu, đây là cách thuận tiện nhất cho quí bạn
ít ngày giờ. Riêng 12 người chúng tôi thuê người
chuyên chở (đưa đi rước về tốn
chung $17/người). Quí bạn ở các quốc gia khác, ở
tiểu bang xa, cũng có thể mua qua Internet và hăng tàu sẽ
lo luôn vé máy bay, nếu quí bạn muốn.
Câu hỏi quí bạn
đặt ra là có ǵ hay mà tốn dữ vậy. Thât là khó nói,
phải nh́n tận mắt, ăn tận nơi mới rơ được.
Trước khi đi xa thêm, xin quí bạn hiểu cho rằng
mỗi người chúng ta chỉ là hạt bụi bé nhỏ
trong không gian và là một sát na trong thời gian. Tôi biết
nhiều bạn không có dịp để đi cruise, cũng
như tôi không có dịp nhịn tận mắt Vịnh Hạ
Long, Chùa Hương Tích, cố đô Huế. Ước mơ
của tôi có lẽ không bao giờ thành v́ lư do sức khỏe.
Dấu chân quí bạn đă có lần in trên Vạn Lư Trường
Thành, trên giài đất Giang Nam, Giang Bắc, có lần đứng
trên Hoàng Hạc Lâu để thấm thía với câu thơ của
Thôi Hựu “Yên ba giang thượng sử nhân sầu”. C̣n tôi
và nhiều bằng hữu khác th́ không và có lẽ không bao giờ
có dịp. Quí bạn có lần rong chơi trên sông
II. Khởi Hành
Ở vùng Los Angeless,
và các nơi khác chắc cũng vậy, tàu sẽ rời bến
ra khơi lúc 5, 6 giờ chiều, nhưng họ cho lên tàu lúc
12 giờ trưa. Nếu quí bạn có th́ giờ th́ nên đến
bến tàu trước 12 giờ, xuống tàu sớm để
vừa ngồi ăn (buffet=ăn bể bụng th́ thôi) vừa
nh́n trời nh́n nước chắc là hay hơn ăn cơm
nhà. Buffet trên tàu gần như mở cửa 24/24, nhưng
nhiều món ăn nhất là buổi trưa và có lẽ buổi
tối. Quí bạn đến bến tàu tŕnh vé, không có vé cũng
chẳng sao nói tên ra cũng xong, gởi hành lư xong th́ làm thủ
tục năm ba phút để lấy cái ch́a khóa pḥng. Đó là tấm
thể plastic có tên quí bạn, nó giống cái credit card, dùng
để mua sắm trên tàu, họ không nhận tiền mặt
ngoại trừ quí bạn cho tiền “tip”. Đó cũng ch́a khóa
để mở cửa pḥng và dùng nó để lên xuống
tàu khi tàu cập vào một hải cảng nào đó trong chuyến
đi. Khi về tới pḥng th́ thấy hành lư của quí bạn
nằm trong đó hay ngay cửa pḥng rồi. Nhớ ghi tên họ
và số pḥng của quí bạn cho cẩn thận, kẻo nó
đi lạc th́ hết vui. Chuyến đi vừa qua của
tôi trong mấy ngàn hành khách có 6 người khách bị lạc
mất hành lư. Chiếc Monarch Of The Sea nhận hành lư gời
có receipt như đi máy bay, chiếc
Khi bước lên tàu
căm giác đầu tiên của tôi là tàu cruise quá lớn, dầu
đă nh́n h́nh và đoán rằng nó rất lớn. Nhóm 12 người
của tôi đi lạc thường xuyên, không nhớ
restaurant nằm đâu, không nhớ casino nằm đâu, không
nhớ rạp hát nằm đâu dầu đă đến đó
đôi lần rồi, có lẽ do tuổi già chăng? Nói ǵ
th́ nói, nó lớn lắm. Chuyến đi trước của
tôi trên chiếc Monarch Of The Sea được cho biết có 3000
hành khách, cứ 2 người hành khách th́ có 1 nhân viên trên tàu.
Như vậy số người ở trên tàu là 4500 người,
thế mà có những chỗ trên tàu vắng vẽ không có bóng
người, nói vậy là quí bạn biết nó lớn cở
nào rồi. Nó như là
một cái thành phố nho nhỏ, như là một ṭa nhà khổng
lồ có 14 hay 15 tầng, có chừng 16 tới 24 thang máy (tùy tàu) cùng chạy suốt ngày đêm.
Khi trong đoàn có một vài người đi
lạc, t́m nhau thật khó khăn. Lần đi tới
tôi sẽ mang theo máy walkie talkie cho chắc
ăn.
Đi du lịch bằng
tàu cruise là một kinh nghiệm lạ, nó khác hẳn du lịch
trên đất liền nhiều mặt. Cái khác biệt lớn
nhất là du lịch bằng tàu cruise không mệt nhọc như
đi bằng xe hay máy bay. Do đó trong hai lần đi chơi
vừa qua tôi thấy trên tàu có khá nhiều người rất
lớn tuổi. Tôi cũng chưa thấy ai bị say sóng cả.
Trên tàu có hai restaurant, mỗi cái chứa khoảng 1000 người,
có pḥng tập thể dục, hồ bơi, sân golf, leo núi,
pḥng “đấm bóp” làm đẹp (vào đây giá $120 hay hơn
cho 1 giờ) có chỗ giặc giủ, tiệm buôn, sân khấu
tŕnh diễn các show, chỗ khiêu vũ, hàng ngàn ghế xếp
để khách nằm phơi nắng, quán nhậu…kể chưa
hết. Và cái mà có nhiều bạn Á Đông thích là Casino (ṣng đánh
bạc) như
Pḥng ngũ thường
có một giường đôi, có thể kéo ra thành 2 giường
chiếc. Ngoài ra cũng có giường phụ cho người
thứ ba hay thứ tư, tùy pḥng. Khi mua vé người ta tính
cho pḥng 2 người, mua 1 người 1 pḥng giá đắt
gần gấp đôi, mua một pḥng cho 3 người cũng
chẳng rẻ hơn bao nhiêu. Kết luận: nên rủ
nhau hai người ở chung 1 pḥng. C̣n rủ bạn trai
hai bạn gái hoặc bà xă hay ông xă th́ quí bạn quyết định,
tôi xúi bậy quí bạn mang họa. Trong pḥng có cầu tiêu,
nhà tắm, bàn viết, TV, điện thoại, khăn tắm
mền gối dư thừa. Ngoài ra trong pḥng có safety box
để quí bạn cất hột xoàn miễn phí. Ch́a khóa của
safety box là bất cứ cái thẻ nào quí bạn đang có
trong túi, thí dụ thẻ Costco, thẻ Insurance, bằng lái
xe hay thẻ các siêu thị như Alberson, Lucky... Một ngày người
ta dọn dẹp pḥng ngủ hai lần lúc khách đi ăn.
Điện thoại gọi từ pḥng nầy sang pḥng khác miễn
phí, gọi vô đất liền từ $7 tới $10 một
phút. Cùng khắp trên tàu cũng có điện thoại để
quí bạn gọi bạn bè ở các pḥng khác. Cũng có thể
dùng Internet trên tàu, giá đâu là 75 xu mỗi phút. Mua giờ rẻ
hơn chút xíu thôi, mang theo laptop vào Internet cũng phài trả
cùng giá.
III. Vui Chơi
Nếu phải nói tóm gọn một câu th́ đi
cruise là để ăn và chơi, mà h́nh như ăn là chính
mới chết. Người ta sợ đi cruise là v́ sợ
lên cân, ngon quá không ăn th́ không đành, mà ăn vào nhiều
th́ lại lo.
1. Ăn:
H́nh như hăng cruiser
coi việc ăn trên tàu là trọng nên khi mua vé người
ta ḥi quí bạn ăn dinner (ăn tối) vào xuất nào.
Thường tàu nào cũng có hai xuất dinner, xuất đầu
khoảng
Thưa quí bạn, xưa nay tôi khá quê về
chuyện ăn cơm Tây. Vào
ngồi bàn trải khăn trắng, với hàng chục cái
muổng nĩa dao nào dao cắt thịt, nào dao cắt rau trái,
nào dao trét bơ, rồi ly uống rượu, ly uống nước
bày la liệt, tôi bối rối chẳng biết cầm cái
nào vào lúc nào cho đúng dân sành điệu. Thôi th́ cứ đánh
vơ rừng, vui th́ thôi. Tôi nghĩ người rành nhất
trong pḥng ăn nầy có lẽ là những người hầu
bàn. Lần sau tôi sẽ hỏi những người nầy
để học kiểu cách “ăn như Tây” hù quí bạn
chơi. Tôi không sợ mấy người nầy cười
đâu, nếu họ cười tôi nói “Cô cầm đủa
gấp đồ ăn được như tôi không mà
cười tôi?”
Nói cho vui thôi, tất
cả người làm việc trên tàu lúc nào cũng rất lể
phép. Họ được mướn từ mọi quốc
gia ở khắp thế giới. Chuyến đi trước
của tôi được cho biết có 70 quốc tịch
khác nhau làm việc trên tàu. Theo tôi sở dĩ giá đi cruise
rẻ một phần v́ tiền lương những người
nầy quá thấp so với tiêu chuẩn tại Mỹ hiện
giờ (mức lương tối thiểu tại Mỹ được
qui định là $8 /1giờ). Những người nầy
làm việc liền tay, rất cực, và đa số ở
suốt trên tàu 6 tháng không được bước chân xuống
đất v́ không có visa hay passport. Sau 6 tháng họ được
về quê nghĩ 2 tháng, rồi lại đi tiếp. Tất
cả đều nói được tiếng Anh, có khi giọng
họ nói nghe khó hiểu ra.
Trở lại, mỗi
bàn ăn có hai người lo. Nếu trong bữa ăn
đầu tiên quí bạn bỏ lại ít tiền “tip” th́ có
lẽ rất hay. Nếu quí bạn không thích ngồi bàn kiểu
nầy th́ ở trong buffet buổi ăn tối cũng có không
biết bao nhiêu món “nh́n thấy bỏ đi không đành”. Kiểu ăn ở đây theo Tây
phương, thường theo thứ tự ba món: entree (rau
cải, súp, cheese…) rồi main course (thịt cá tôm..) cuối
cùng tráng miệng. Thực đơn thay đổi từng
ngày, đầu bếp rất giỏi, các hăng tàu cũng
tranh nhau về thực đơn và đầu bếp khéo. Quí
vị chọn món ăn theo thực đơn và gọi tùy
“bụng” gọi bao nhiêu cũng được. Trong mỗi
chuyến đi đều có một đêm ăn dinner đặc
biệt được mênh danh là Captain Party (bữa tiệc
của thuyền trưởng), thường vào đêm thứ
nh́ trên tàu. Trong bữa ăn nầy mọi người thường
mặc “đồ lớn”, quí bà mặc áo quần lộng
lẫy. Nếu không thích quí bạn cứ ăn mặc “b́nh
thường”. Thuyền trưởng xuất hiện và chụp
h́nh chung với quí bạn trong bữa ăn lúc nầy. Thực
đơn đêm đó cũng hay hơn, tàu
Đó là ăn tối tại
restaurant, c̣n ăn sáng và trưa th́ vào buffet, trên tàu có vài ba cái
buffet, cái chính nằm ở tàng cao có hồ bơi. Có thể
nói buffet mở cửa 24/24 quí bạn có thể vào ăn bất
cứ lúc nào không phải trả thêm tiền ngoại trừ
uống rượu. Có hàng mấy trăm thức ăn thức
uống rau trái mỗi ngày thay đổi món ăn theo từng
quốc gia, trên tàu Carnival/Paradise nầy th́ thay đổi kiểu
Mỹ, Mexico, Ư đại lợi…Thực phẩm nhất là
rau quả và bánh trái được tŕnh bày thật đẹp.
Quí
bạn có thể vào buffet lấy một đồ ăn thức uống mang ra ngồi ăn bất
cứ nơi nào trên bong tàu vừa ăn vừa ngắm biển.
Cũng có thể ở trong pḥng ngủ gọi người
mang tới ăn tại pḥng. Ăn xong cứ
để ly dĩa tại chỗ, sẽ có người
đến dọn dẹp ngay, người ta sợ chim biển
đến ăn thứ ăn dư làm dơ
tàu. Có một điều tôi buồn buồn thấy sao “Ông
Trời” bất công quá, trên tàu có người ăn phân nửa
bỏ phân nửa v́ lấy thức ăn nhiều quá hoặc
chỉ đói con mắt mà bụng no cành, trong khi đó ở
những nước c̣n nghèo khó người dân ốm như
cành cây khô v́ thiếu thực phẩm.
2. Chơi
Có
thể nói trên tàu cruise người ta bày ra đủ thứ
chuyện đề du khách bạn rộn suốt ngày, ḥa nhạc,
xem phim, tŕnh diễn show, ào thuật, tắm ở hồ bơi
trên tàu, phơi nắng, chơi golf, leo núi (già), bóng bàn, đánh
bạc, mua sắm, đấm bóp tắm hơi làm đẹp
(ba thứ nầy trả tiền khá cao) … nhiều lắm. Theo tôi biết th́ thú vui đi cruise thường là
ở trên tàu. Khi tàu cập vào một thành phố nào đó
quí bạn có thể lên chơi tự do hoặc mua vé đi
tour do trên tàu tổ chức. Sự khác biệt là nếu đi
theo tour do tàu cruise tổ chức th́ giá vé rất đắt,
bù lại th́ được an toàn trong khi đi chơi nơi
thành phố lạ và không lo trể tàu. Nếu quí bạn đi
tự túc th́ giá rẻ hơn nhiều, nhưng dễ bị
nhiều bất trắc thí dụ đụng xe, thí dụ về tàu trể giờ rời
bến. Nếu quí bạn xuống
Thật th́ đa số những nơi tàu dừng
lại chỉ là những thành phố ngoại quốc nhỏ
và không có chi lôi cuốn nhiều. Kinh nghiệm cho thấy
dầu cho bất cứ nơi thâm sơn cùng cốc nào đi
nữa người ta cũng rán t́m cho ra được một
cái ǵ đó để lấy cớ mang du khách đến
“tham quan” để hốt bạc. Nghe nói cũng
có những nơi tàu ghé lại có bài biển đẹp
để du khách tắm biển hoặc chơi những tṛ
chơi trên mặt biển thường gặp. Tôi cũng nghe các bạn thường du hành cho biết
những nơi nầy đều có người nói tiếng
Anh và vẫn nhận đồng đô la (chỉ có một
vài nơi từ chối mà thôi).
Một món ưa thích của dân Á Châu là Casino, tàu nào
cũng có, và có lẽ Casino cũng là cần câu cơm cho tàu.
Casino trên tàu cũng giống như Casino ở Las Vegas, có máy
kéo, có bàn bài, có xúc xắc, quay số… nhiều lắm tôi không
rành.
Đọc tới đây quí bạn hỏi vậy th́
có chi thú. Thưa rằng trong thời gian
quí bạn ở trên tàu những lo âu về cơm áo, chuyện
bếp núc giặt giũ, chuyện vườn tược,
chuyện trả bill đều được bỏ lại
sau lưng. Quí bạn được thảnh thơi
không cần chạy theo đồng hồ như mọi
khi, quí bạn có rất nhiều th́ giờ để ngồi
với bạn bè, để ngắm trời mây non nước,
để “tham quang” những cái không đáng nhưng người
ta cố t́nh tạo ra để gọi là nơi du khách nên
xem. Trong thời gian ở trên tàu quí bạn sẽ
cảm thấy ḿnh thật thảnh thơi. Một thú
vị bất ngờ, nhóm tôi tới 12 người, nên đi
lạc nhau thường xuyên, tôi phải đi kiếm hết
người nầy tới người kia, khi tàu ra khơi
không dùng cell phone được, không sóng điện. V́ đi
bộ suốt như vậy mà đâm ra sức khỏe tôi
khá hơn, tưởng đi cruise ăn nhiều như vậy
về sẽ lên cân, ai dè lại xuống cân.
IV. Trở về
Ngày vui qua mau, sớm muộn ǵ quí bạn cũng
trở về mái nhà xưa. Có vài điều
cần nói ở đây. Thứ nhất là cái hóa đơn
thanh toán. Sáng sớm ngày cuối cùng, trước
khi lên bờ, nhân viên trên tàu bỏ vào kẹt cửa pḥng quí
bạn tờ hóa đơn. Nếu suốt
thời gian ở trên tàu quí bạn không mua sắm ǵ cả,
không uống rượu hay bất cứ dịch vụ nào
th́ hóa đơn của quí bạn chỉ ghi $10 tiển “tip”
nhân cho số ngày cho mỗi hành khách. Số tiền nầy
trừ vào credit card hay trừ vào số tiền mặt quí bạn
deposit khi ở trên tàu (trong trường hợp quí bạn
không muốn hay không có credit card). Chuyến đi
vừa rồi của tôi, trong hóa đơn ghi thêm $10 và tiền
service $1.50 cho một ly rượu hay một ly nước
ngọt mà tôi không có uống trong một cái bar nào đó trên
tàu. Đây là một sự nhầm lẫn, tôi
mang tờ giấy tới Information Office trên tàu khiếu nại,
cuối cùng họ bỏ khoản nầy ra. Nên lưu
ư là khi quí bạn uống rượu uống nước
hay dùng một dịch vụ nào mà người ta hỏi quí
bạn thẻ pḥng th́ món đó không miễn phí, quí bạn
có quyền từ chối. Riêng tôi nước lă, nước
ngọt trên tàu cả đống uống tự do, tội
ǵ uống chai nước người ta bỏ trong pḥng ngủ
đề bị tính thêm tới ba bốn đô. Tôi dùng số tiền nầy tạo ngạc nhiên và
niềm vui cho ba bốn người hay hơn. Số
là những người lao chùi quét dọn
trên tàu, không dịp tiếp xúc với khách, đâu bao giờ
được tiền “tip”. Sáng sớm tôi ḷ ḍ lên bong tàu một
ḿnh đi dạo, thỉnh thoảng đứng lại chuyện
tṛ với một người dọn dẹp, khi từ giả
tôi bắt tay họ, trong tay có tờ $1. Họ nh́n tôi ngạc nhiên lắm, cả năm làm
trên tàu đâu bao giờ được “tip” như mấy
anh dọn pḥng ngủ hay mấy cô chú hầu bàn ăn.
Thấy họ vui tôi cũng vui.
Khoảng
Từ
phút đầu bước chân lên tàu cho tới khi xuống
tàu người ta chụp cho quí bạn không biết là bao
nhiêu h́nh, nhất là vào đêm “party của thuyền trưởng”.
Lên tàu cũng bị chụp h́nh xuống tàu đi
chơi cũng bị chụp, h́nh chụp ra được
in gắn dài dài trên vách ở các vùng bán ảnh. Một tấm 8”x10” giá $20 th́ phải. Một
vài bạn trong nhóm tôi cứ lăm le mua, tôi cản, nhưng
vẫn có người mua. Khi về nhận được
ảnh tôi gời biếu mới thấy ảnh mua không đáng
tiền. Có cái tâm lư nầy có lẽ quí bạn
không để ư, là khi đi chơi người ta rộng
rải lắm, những món đồ kỷ niệm thô sơ
chưa đáng 50 xu, người ta vẫn bán được
cho quí bạn $5. Mua mang về rồi chẳng
biết dùng nó trong chuyện ǵ cuối cùng bán garrage sale chưa
chắc được 5 xu. Quí bạn nh́n
lại những món đồ kỷ niệm trong những
chuyến đi chơi trước đây thử coi có đúng
vậy không.
Kết Luận
Tôi xin mượn lại
câu lúc khởi đầu để làm câu kết luận
như sau. Mỗi người chúng ta chỉ là hạt
bụi bé nhỏ trong không gian và là một sát na trong thời
gian. Tôi biết nhiều bạn không có dịp để đi
cruise, cũng như tôi không có dịp nhịn tận mắt
Vịnh Hạ Long, Chùa Hương Tích, cố đô Huế…Ước
mơ của tôi có lẽ không bao giờ thành v́ lư do sức
khỏe. Dấu chân quí bạn đă có lần in trên Vạn
Lư Trường Thành, trên giài đất Giang Nam, Giang Bắc,
có lần đứng trên Hoàng Hạc Lâu để thấm
thía với câu thơ của Thôi Hựu “Yên ba giang thượng
sử nhân sầu”. C̣n tôi và nhiều bằng hữu khác th́
không và có lẽ không bao giờ có dịp. Quí bạn có lần
rong chơi trên sông
Nếu so sánh hai tàu
Monarch Of The Sea và